Danh mục sản phẩm
Nhắc tới cà phê Hà Nội, ngay lập tức bạn sẽ được kéo ngay tới quán cà phê Giảng và được giới thiệu về cốc cà phê trứng- thức uống độc đáo của người Hà Thành.
Cà phê trứng được khởi sinh sáng tạo bắt nguồn từ việc thiếu…sữa. Tương truyền cụ Nguyễn Văn Giảng từng là đầu bếp nổi tiếng tại khách sạn Metropole đã sáng tạo ra món cà phê đặc biệt này. Vào năm 1940, khi mọi thứ đều khan hiếm, ông trăn trở muốn tạo ra một thức uống ngọt ngào vị sữa và kem như Cappuchino, tuy nhiên, để làm ra một cốc cappuchino thời đó khá đắt đỏ với cà phê, kem, váng sữa…thì sao người Việt có thể uống nó hàng ngày được? Và ông đã trăn trở, liệu có thể làm món đồ uống hấp dẫn, không đậm đà như cà phê phin mà nhẹ nhàng, ngọt ngào được không? Liệu có thể tạo ra món Cappuchino Việt Nam với nguyên liệu khác, phù hợp với người Việt hơn không?
Và sau nhiều lần thử nghiệm của ông thì món cà phê trứng đã ra đời.
Ảnh: Cà phê trứng tại Giảng
Nguyên liệu để làm cà phê trứng khá đơn giản, gồm trứng gà tươi, đường, sữa, cà phê. Lòng đỏ trứng được đánh bằng máy với sữa, đường rồi đổ lên cốc cà phê đen. Cốc cà phê trứng thường được giữ nhiệt bằng một chiếc tách để nước nóng và không phải là món có thể uống nhâm nhi vì để lâu sẽ dễ bị tanh. Khi cốc cà phê trứng nóng hổi được bưng ra, hãy cầm thìa khuấy nhẹ để kem trứng hoà quyện với lớp cà phê. Hãy nhớ cách uống là hãy dùng sự khéo léo của mình để làm thế nào uống sao cho hai thức uống này trộn vào nhau. Sự bông mềm mịn ngọt ngào tưởng chừng chẳng liên quan với vị đắng đen của cà phê nhưng khi uống rồi thì cảm nhận chắc chắn là sự pha trộn hoàn hảo đầy quyến rũ. Chả thế mà cà phê trứng là một trong những đồ uống trong TOP 17 loại cà phê đáng thử nhất trên Thế Giới, là cốc cà phê mở đầu cho sự khám phá hành trình văn hoá Việt Nam.
Ở miền Trung hay đặc biệt là thành phố Huế mộng mơ thì lại không sáng tạo một món cà phê nào cố hữu. Hay chăng muốn nói về cà phê miền Trung lại muốn nói về vị cà phê đậm đặc và cách thưởng thức tinh tế, chậm rãi đậm chất người miền Trung sống sâu đậm, nghĩa tĩnh.
Đà Nẵng nổi tiếng với cà phê Long
Cốc cà phê thường rất ít và đậm đà hơn rất nhiều so với ly cà phê miền Nam và miền Bắc. Thường chủ quán hay phục vụ cà phê với phin pha trực tiếp rồi để cho khách ngồi chờ từng giọt cà phê rơi xuống cốc, chậm rãi, nhẹ nhàng. Một phin chỉ chắt lọc ra được tầm 1/5 cốc nhỏ. Sau khi chờ phin chảy xuống cốc hết thì người uống có thể hoà đường rồi bỏ một viên đá to đủ để làm lạnh chứ không để cà phê bị pha loãng quá nhiều, rồi ngồi nhâm nhi chút cà phê bên các quán cóc giản dị. Một điều khá thú vị là quán cà phê miền Trung thường ở gần các khu yên tĩnh, thanh bình được trang trí hết sức nhẹ nhàng. Vào quán, người miền Trung thường nói chuyện nhỏ nhẹ, chả bao giờ nói lớn bỗ bã, thỉnh thoảng ngồi im lặng ngắm thời gian trôi bên ly cà phê nhỏ giọt. Quán cà phê như quán thiền giúp người ta tĩnh tâm hơn, trầm ngâm, gợi cho ta những nỗi vui buồn, những kỷ niệm bên cốc cà phê đậm đà, như một thú vui thanh tao thường ngày vậy.
Ở Hà Nội có cà phê trứng thì ở Sài Gòn, bạn bắt buộc phải thử một cốc bạc xỉu nhiều đá và sữa rồi. Bạc xỉu xuất phát từ cụm “bạc tẩy xíu phé” (bạc là màu trắng, tẩy là cái ly, xỉu là một chút, phé là cà phê), nghĩa là cà phê pha thêm chút sữa. Bạc xỉu cũng là thức uống sáng tạo của người dân lao động, và thật kì lạ cũng bắt nguồn từ việc…thiếu sữa tươi hồi trước. Sữa tươi vì là mặt hàng xa xỉ nên sữa đặc Ông Thọ hay Con Chim được thay thế. Tuy nhiễn sữa đặc pha nóng có vị hơi ngái nên người ta mới nghĩ ra việc thêm chút vị cà phê để át mùi ngái đó. Thế là món bạc xỉu được ra đời.
Cốc bạc xỉu cũng rất đặc trưng với phong cách uống cà phê nơi đây. Khác với người Huế và Hà Nội, cách uống cà phê của người Sài Gòn hết sức hào sảng và họ coi cốc cà phê không chỉ là thức uống nhâm nhỉ mà còn là nước giải khát. Vì là giải khát nên cốc cà phê thường rất ngọt, gần như át hết vị đắng của cà phê và được cho rất nhiều đá. Cốc cà phê thường được pha rất loãng đựng ở ly cốc cao. Ở Hà Nội và Huế thường được phục vụ phin và cốc còn ở Sài Gòn thì cà phê chủ yếu sẽ pha sẵn và uống cà phê bằng…ống hút, nên nếu một người Hà Nội hay Huế vào Sài Gòn chắc sẽ có một cú sốc văn hoá nhẹ về văn hoá uống cà phê Sài Thành này. Và người Sài Gòn cũng không quen uống cà phê kiểu Hà Nội hay Huế vì cốc cà phê quá đậm và phong thái uống quá chậm rãi vậy.
Cốc cà phê được ví như một di sản văn hoá không chính thức của người Việt. Cốc cà phê phin đen đậm với từng giọt phin rơi chậm rãi xuống đáy cốc luôn là một hình ảnh gắn bó với người dân Việt từ xưa tới nay, tuy nhiên ở đó lại là những câu chuyện khác nhau tạo ra cà phê Việt mỗi vùng miền một màu sắc riêng, hết sức đa dạng, độc đáo. Và cách thưởng thức cà phê của người Việt mang phóng thái thư giãn luôn là hình ảnh không thể thiếu trong cuộc sống thường ngày của người Việt.
——————–
Nguồn: kentheroad